Thực ra, đến tận hôm nay cũng chưa có thông tin đầy đủ và chính xác về việc trồng và hút thuốc trên thế giới. Nhưng có một điều chắc chắn rằng, trước năm 1492, thời điểm Columbus tìm ra châu Mỹ thì người châu Âu cũng vẫn chưa biết đến thuốc lá.
Thông tin ghi lại rằng, sau khi quan sát người dân sở tại, 2 thủy thủ của Columbus đã báo cáo rằng, người Ấn Độ và Cuba lấy lá thuốc lá xoắn, khô cuộn trong các lá khác như lá cọ hoặc lá chuối rồi châm lửa hút (dạng cigar nguyên thủy). Cuối cùng, các thủy thủ Tây Ban Nha và châu Âu khác đã bắt chước thói quen này. Không lâu sau thói quen ấy lan sang người Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha và cuối cùng là Pháp.
Nhiều thông tin cho rằng, Jean Nicot, Đại sứ Pháp tại Bồ Đào Nha chính là người đã đặt tên cho nicotine và đưa thói quen hút thuốc du nhập vào Pháp. Sau đó, thói quen này đã lan sang Ý và sau chuyến đi của Ngài Walter Raleigh tới Mỹ, tới Anh.
Qua thời gian, thói quen hút thuốc đã lan khắp châu Âu, nhất là trên các đường phố ở Anh vào giữa thế kỷ 16. Và từ nửa thế kỷ sau, thuốc lá bắt đầu được trồng đại trà ở Mỹ. Thuốc lá ban đầu được cho là có tinh chất dược phẩm, nhưng đã có một số người coi nó là độc hại và nó đã bị Philip II của Tây Ban Nha và James I của Anh tố cáo. Từ cigar có nguồn gốc từ sikar của người Maya-Ấn Độ để hút thuốc, đã trở thành cigar trong tiếng Tây Ban Nha, mặc dù bản thân từ này và các biến thể của nó, không được sử dụng cho đến giữa thế kỷ 18.
Cigar ít nhiều ở dạng mà chúng ta biết ngày nay, lần đầu tiên được sản xuất ở Tây Ban Nha vào đầu thế kỷ 18, sử dụng thuốc lá Cuba. Vào thời điểm đó, không có cigar được xuất khẩu từ Cuba.
Đến năm 1790, việc sản xuất cigar đã lan rộng về phía bắc Pyrenees, với các nhà máy nhỏ được thành lập ở Pháp và Đức.
Người Hà Lan cũng vậy, bắt đầu làm cigar bằng thuốc lá từ các thuộc địa Viễn Đông của họ. Nhưng hút cigar chỉ trở thành một phong tục phổ biến ở Pháp và Anh sau Chiến tranh Bán đảo (1808-1814), khi trở về các cựu chiến binh Anh và Pháp đã tạo ra thói quen thời thượng mà họ đã học được khi phục vụ ở Tây Ban Nha.
Việc sản xuất cigar bắt đầu ở Anh vào năm 1820, và vào năm 1821, một đạo luật của Nghị viện là cần thiết để đưa ra các quy định điều chỉnh việc sản xuất của họ. Vì thuế nhập khẩu, cigar nước ngoài ở Anh đã được coi là một mặt hàng xa xỉ.
Chẳng mấy chốc, nhu cầu về cigar chất lượng cao hơn ở châu Âu và cigar Tây Ban Nha đã được thay thế bởi những người sản xuất ở Cuba, lúc đó là thuộc địa của Tây Ban Nha, nơi sản xuất cigar đã bắt đầu từ giữa thế kỷ 18. Người hút thuốc châu Âu đi du lịch phất hiện cigar tốt hơn thuốc lá. Cigar có lẽ đã đến Bắc Mỹ vào năm 1762, khi Israel Putnam, sau này là một tướng Mỹ trong Chiến tranh Độc lập Hoa Kỳ (1774-1778), trở về từ Cuba, nơi ông từng phục vụ trong quân đội Anh. Ông trở về nhà ở Connecticut, nơi thuốc lá được trồng bởi những người định cư từ thế kỷ 17, với một lựa chọn cigar Havana và một lượng lớn hạt giống thuốc lá Cuba. Các nhà máy sản xuất cigar sau đó đã được thành lập ở khu vực Connecticut, chế biến thuốc lá được trồng từ hạt giống Cuba. Đầu thế kỷ 19, sản xuất nội địa của Mỹ bắt đầu cất cánh và cigar Cuba cũng bắt đầu được nhập khẩu với số lượng đáng kể. Nhưng hút cigar không thực sự bùng nổ ở Hoa Kỳ cho đến khoảng thời gian Nội chiến vào những năm 1860, với các thương hiệu riêng lẻ xuất hiện vào cuối thế kỷ 19. Đến lúc đó, điếu cigar đã trở thành một biểu tượng địa vị ở Hoa Kỳ.
Trong cùng thời gian, hút cigar đã trở nên phổ biến đối với các quý ông ở Anh và Pháp đến nỗi các đoàn tàu châu Âu đã giới thiệu những chiếc xe hút thuốc để chứa chúng, và các khách sạn và câu lạc bộ tự hào có phòng hút thuốc. Cigar sau bữa tối, đi kèm với rượu brandy, cũng trở thành một truyền thống. Nghi thức này đã được tăng thêm bởi thực tế rằng Hoàng tử xứ Wales, Edward VII tương lai và một nhà lãnh đạo thời trang, là một người sùng đạo, gây khó chịu cho mẹ của mình, Nữ hoàng Victoria, người không thích hút thuốc.
Thuốc lá, hay cigar giấy, lần đầu tiên xuất hiện trên hiện trường vào đầu thế kỷ 19 như một sự thay thế rẻ tiền cho cigar. Sự ra đời của máy làm thuốc lá vào những năm 1880 đã thúc đẩy sự phát triển phổ biến của hình thức hút thuốc này, vốn đã trở nên thống trị trong Thế chiến thứ nhất.
Để đáp lại, việc sản xuất cigar làm bằng máy bắt đầu ở Cuba vào những năm 1920, sau đó cả việc sản xuất và hút cigar thủ công đều rơi vào tình trạng suy giảm chậm nhưng đều đặn.
Tất nhiên, hút thuốc nói chung đã trở nên ít phổ biến hơn kể từ khi công bố báo cáo của Bác sĩ phẫu thuật Hoa Kỳ về tác hại của nó đối với sức khỏe vào đầu những năm 1960. Nhưng từ đầu những năm 1990, đã có một sự hồi sinh lớn về sự phổ biến của cigar thủ công: Chúng trở nên sang trọng một lần nữa, nhờ sự nhiệt tình thể hiện cho chúng bởi các ngôi sao, như: Arnold Schwarzenegger, James Woods, Jack Nicholson, Sharon Stone, Demi Moore và người mẫu Linda Evangelista, chứng minh rằng, trong số những người giàu có và nổi tiếng, cigar vẫn phổ biến hơn bao giờ hết.
Ngày nay, hút cigar vẫn được xem là một thú chơi thời thượng dành cho những người có điều kiện. Cigar đắt đỏ vì nhiều yếu tố, trong đó chủ yếu là do sản xuất hoàn toàn thủ công và số lượng có hạn.
Philippe Lưu Nguyễn – El Patron
Leave A Comment